Một chuỗi nhà hàng nổi tiếng đã sử dụng cách kiểm tra giới hạn thời gian phản ứng trong quy trình tuyển dụng của mình. Người đó sẽ nói để lấp đầy khoảng trống im lặng. Em có thể giúp anh đỡ bị đàm tiếu.
Áp dụng những kỹ thuật mang tính đột phá và tiên tiến của Lieberman, bạn sẽ thấy không có rào cản nào trên hành trình đi tìm sự thật. “Anh nghĩ em là người có máu phiêu lưu. Nếu người đó vô tội thì họ sẽ vô tư trả lời những câu hỏi nghi ngờ của bạn và không quan tâm đến sự việc đang diễn ra.
Bạn cần nhìn nhận quy trình phát hiện dối trá đúng như bản chất của nó – một cuộc khẩu chiến. Bạn có thể sử dụng kỹ thuật này trong bất kỳ cuộc trò chuyện nào để xác định xem liệu người đó đang sáng tạo hay nhớ lại các thông tin. Dù anh chàng này ở trong trường hợp nào thì cách này cũng mở ra cánh cửa để thăm dò thêm thông tin về đối tượng.
Dù anh chàng này ở trong trường hợp nào thì cách này cũng mở ra cánh cửa để thăm dò thêm thông tin về đối tượng. Nhưng tôi biết giờ đây anh sẽ chẳng bao giờ làm như vậy. Những thứ hiếm hoi luôn được ưu tiên một vị trí đặc biệt.
Giờ đây bạn sẽ có xu hướng tin bất kỳ điều gì anh ta nói. Nói cách khác, nếu người đó xua xua tay cho dù họ đang nói điều gì thì bạn cũng đều muốn biết ý nghĩa của hành động này. Còn nếu ông ta không uống rượu trong khi làm nhiệm vụ thì ông ta sẽ vui vẻ vì bạn đã hỏi ý kiến và sẽ đưa ra lời khuyên.
Hạn chót sẽ tạo ra kết quả. Nếu tình huống dối trá là thật, viên đạn bạc này sẽ có tác dụng rất mạnh. Mày là thằng nô lệ khốn khổ của nó.
Quy tắc này sử dụng những gì thường được gọi là tâm lý đảo ngược. Bạn sẽ thấy rằng các yếu tố thường đều tích cực. Hãy đi theo hướng khác, thay đổi hoàn toàn vị thế của bạn.
Viên đạn bạc 1 – Nếu bạn nghĩ chuyện đó không ổn, hãy đợi cho tới khi nghe thấy điều này! Điều này thường là đúng, nhưng không phải lúc nào cũng có tác dụng trong trường hợp bạn muốn hỏi một sự thật. Nếu những cụm từ này không phải là một phần trong vốn từ vựng của ai đó thì hãy dè chừng! Nếu ai đó đang nói với bạn sự thật, chắc chắn người đó không bắt đầu bằng cách nói những lời như thế.
Kết quả là, nếu bạn hỏi ai đó đang nghĩ gì hoặc cảm thấy như thế nào thì người đó sẽ trả lời: “Tôi không biết. Đây là cách tốt nhất vì nó có tác dụng ở nhiều cấp độ. Một vẻ ngoài như thể nói: “Sao cơ?!” sẽ không hề xuất hiện.
Bạn thấy cách này hiệu quả chứ? Nếu nói dối, cô ấy sẽ phải giải thích chiếc xe đã biến đi đâu. Nếu tôi không thể trông cậy vào anh thì tôi không biết mình sẽ phải làm gì. Kịch bản A: Bạn không chắc liệu sếp mình có thật sự thích ý tưởng của mình về một chiến dịch quảng cáo mới hay không, cho dù bà ấy bảo rằng có thích.