Một người bạn khác, Bob Summers, ký vào thư điện tử với những chữ viết tắt. Nhiều người đã kể cho tôi những câu chuyện ly kỳ về cái gấu quần bị tuột chỉ, cái khuy bị bật ra, và không kéo phéc-mơ-tuy ở những thời điểm thích hợp. Hỡi các quý bà, hãy chú ý đến các trang điểm mắt của một phụ nữ.
Lần thứ hai bạn nhìn người đó, hãy kiểm tra hình dáng đôi mắt của cô ấy. Sau đó, sẽ có một cú đánh nhẹ từ một phía, những người trông có vẻ quá tự tin, tự mãn và ích kỷ. Trừ một cái hắt hơi giả vờ đẫm nước mũi, còn có vài phương cách tự vệ.
Và, giống như người được cho là nổi tiếng, nếu một ai đó giới thiệu rất tốt về bạn trước khi họ gặp bạn, bạn đã có một khán giả quan trọng. Những người bạn của tôi, Ebony, Sammy và Scott vì những mẹo ở bữa tiệc giống như phần giới thiệu với một người bạn: hãy tỏ vẻ giao tiếp thân thiện bằng cách vẫy tay với những người bạn tưởng tượng; cười với những người mới đến khi họ đến cửa; tránh những người nói nhiều; và chỉ cho tôi những lợi thế khi đến một cuộc họp sớm; và Thậm chí trước khi tôi cầm thực đơn, tay anh ta lại cầm chặt chiếc điện thoại di động.
Lúc đó anh ấy biết bạn rất muốn đi chơi cùng với anh ấy. Bà nói, Hân hạnh chào đón bạn. Bản câu hỏi đó là một danh sách câu hỏi mà diễn giả gửi đến khách hàng để họ có thể hiểu về tổ chức tốt hơn trước khi diễn thuyết.
Những người lịch sự này gọi đó là meishi. Đó là điểm bùng phát. Nếu bạn thích, hãy nghĩ về nó theo cách này: Một nghệ sĩ rất thích tràng vỗ tay nhiệt thành.
Thật may mắn, một ai đó đã rút ngắn câu đó thành: Phương tiện là thông điệp. Bạn đã muốn biết ư? Không được, hãy nói, Tôi muốn biết. Có lẽ, những tước vị danh giá chỉ hạn chế cho những người bạn yêu quý mà thôi.
Có một vấn đề tồn tại trong đó. Phải thừa nhận, đó không phải là liều thuốc tiên và không thể làm hồi phục trí nhớ của bạn. Cô ấy mời tôi đến dự lễ khai trương một thư viện riêng chuyên về sách lịch sử của Mỹ.
Rốt cuộc, tại sao cô ấy đưa ra một điều gì đó như là sự thật nếu mọi thứ cô ấy nói đúng là có thật? Đừng tiếp tục những âm tahnh giả tạo nữa. Người giảm dung lượng máy tính lại trả lời bằng cách hỏi một câu hỏi. Anh ta sẽ suy luận: Cô ấy nghĩ mình là người vụng về ư?
Và không phải chỉ vì lọ hoa, mà vì cô ấy đã làm cho tôi choáng váng. Nhưng Walter không thấy đâu. Chẳng hạn, tôi không cảm thấy những câu hỏi của Cheryl về chiếc đồng hồ báo thức của tôi hoặc nơi gần cửa sân bay là một cuộc trò chuyện vặt vãnh.
Thống nhất là nên kể cho mọi người những việc lớn của nhau và chú ý những chủ đề yêu thích của người khác khi cả hai đang nói chuyện với mọi người. Gửi e-mail hay gọi điện thoại nhỉ? Gọi điện hay gửi e-mail nhỉ? Làm thế nào đây? Đấy là chưa nói đến lòng tự hào và tình cảm nồng nàn mà nó đem lại trong mối quan hệ của hai bạn.