Sẽtop-

Em người yêu thổi kèn cực đẳng cấp

  • #1
  • #2
  • #3
  • Như đứng từ ngoài nhìn vào một bức tranh. Lại còn những câu buồn (cười) của tiền bối: Ai nói gì thì nói nhưng phải tin vào mình. Vào đây, trời trở nên dịu hẳn.

    Cái đó, chúng đưa ra không khó. Tôi tìm thấy nàng khi lần đầu tiên vào lớp, ngồi vào chỗ cô giáo chỉ. Và họ luôn trữ sẵn những nụ cười mỉa mai hoặc lời trêu chọc như dao đâm.

    Đây chỉ là một sự sống sót qua vài cạm bẫy đầu tiên. Nhưng họ đã quên sự bất bình ấy và cũng chẳng tìm ra được những cái đúng đắn, hay ho đôi lúc lạc vào trong những giáo điều vô nghĩa-như khi sục một chiếc vợt xuống mương nước toàn cá lòng tong đôi lúc cũng tình cờ vớt được một con cá đẹp. Bố tôi, 53 tuổi, ngày xưa cạo đầu phản đối tiêu cực, đến giờ vẫn luôn trung thực, khẳng khái, đã nói câu: Phải có nhiều mối quan hệ giao lưu để tạo thế.

    Người bảo đời là bể khổ. Không phải tỏa ra từ tay nàng mà từ hồn nàng và ngay trong hồn ta. Rồi lại mặc cảm mình luôn cũ trong công việc sáng tạo.

    Về quan niệm sống cũng như hưởng thụ. Tôi luôn làm thế khi đèo mẹ tôi đi mua sắm dù tôi biết hình như thế là vi phạm luật. Nhưng sẽ có nhiều trách móc đấy, nếu quả thực bác vào viện là do bạn.

    Độ này, bố hay nhường. Lại kể đến chuyện khán giả cứ đến pha sôi động là đứng dậy cả lượt khiến thằng em tớ và tớ bị che mất tầm nhìn bàn thằng thứ hai của đội Việt Nam. Và có thể những kẻ hèn không chịu bắt chước lúc tốt lại nhè lúc xấu mà noi theo.

    Khi có những chú xe tải phóng rầm rập qua, những bụm cát phi vào mặt tôi. Anh họ tôi cũng làm cảnh sát, thi thoảng đến phường anh ấy chơi tôi có đọc thấy những điều Bác Hồ dạy lực lượng công an, cảnh sát nhân dân: …Đối với dân phải lễ phép hòa nhã… Trong công việc phải cần kiệm liêm chính… Vậy mà, ngay trước mắt tôi thôi, có một ông vừa bị giam xe, một chú gọi lên gác giải quyết, lúc sau, có chú xuống mở khóa cho ông ta về… Còn một cái quên đáng sợ nữa là quên rằng phải cố không được khinh bỉ loài người dù họ tỏ ra khinh bỉ anh.

    Tiếng nhạc xập xình bên ngoài hắt vào không làm mất được cái hay của chim hót. Tôi thấy ông có khiếu phê phán đấy. Nhà văn vội vàng quệt nước mắt.

    Nhưng dần dần thì cũng gỡ được chút ít. Đầy là lần vỡ giấc thứ ba hay thứ tư gì đó trong đêm. - Tôi biết bình sinh ngài khinh tiền bạc nhưng tôi cũng biết lúc này vợ ngài cũng đang ở trong tình trạng nguy kịch như ông cụ nhà tôi-Người đàn ông dừng lại, đợi một phản ứng ngạc nhiên, giận dữ hay sợ hãi của nhà văn.

    Tôi có thể (nhưng không thích) viết một đoạn luận tội thế hệ trước mình. Dù biết điều đó khiến họ càng ngày càng cho mình đi quá giới hạn. Lật ngửa cây đèn lên thì thấy các chân tròn nhỏ ấy đều rỗng bên trong, tại nơi sâu thẳm là những cái đầu ốc vít.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap