Sẽtop-

Bồn chứa tinh của anh trai thường đến nhà sống chung… nhưng lại ăn mặc quá sexy

  • #1
  • #2
  • #3
  • Có lẽ đó là một thời điểm mấu chốt để yên tâm ra đi. Đúng lúc đó thì một gã cổ quái từ đâu đi vào, gió thổi mạnh lên. Tôi đã viết cái truyện Mất và tôi cũng tính hoài đến những chuyện như thế này, chẳng bất ngờ nếu xảy ra.

    Dù sao, đó cũng có khía cạnh của xu hướng phát triển không ngừng. Cuối mùa lại ra đợt mới. Nhưng nó không còn ở đó.

    Bạn đo lường, phân tích cảm xúc của mình. Chưa từng hỏi và chưa từng ai trả lời. Nó lí giải cho cảm giác còn háo hức đi một chặng đường hơn chục cây số để chạy nhảy một chút, uống nước, thi thoảng ăn thịt chó, rồi về.

    Nó không bắt nạt được đứa mạnh thì nó bắt nạt đứa yếu hơn. Và thế là xảy ra những thảm trạng. Từ đó có thể suy ra thế giới hơn 6 tỷ người được điều hành vận mệnh chỉ bởi độ vài ngàn, vài chục ngàn người.

    Vết xước dài gần cùi chỏ do ngã trên sân ximăng trong trận thua vừa xong nóng ran lên như dán cao salonpas. Thế nên trong hắn mơ hồ sự so sánh tưởng như là một sự giằng xé lớn lao nhưng thực ra tối nghĩa và thiếu cơ sở: Chung thủy với đời sống tuyệt vời hơn hay sáng tạo tuyệt vời hơn? (Cái này từa tựa như câu hỏi vị nghệ thuật hay vị nhân sinh). Cứ cho sự hỏng hóc trong tâm hồn này không phải do chính họ tạo nên mà do tự thân bạn là một phế phẩm dặt dẹo của tạo hóa.

    Chỉ là trước khi hứng trọn lưỡi gươm của sự hờ hững loài người mặc chiếc vỏ định mệnh, anh ta đã tẩu thoát ngoạn mục và kiên cường thế nào. Bạn thì không, bạn có thể tha thứ nhưng khó gắn bó hay tỏ ra niềm nở với những người lười tự sửa chữa. Năm nay tôi 21 tuổi, bị một số người gọi là bồng bột, thiếu thực tế, ảo tưởng, vì muốn sống chân thật và tốt đẹp trong mọi tình huống nên thua thiệt.

    Tôi yêu cầu vụ xét xử tôi được truyền hình trực tiếp, được diễn ra trước con mắt của báo chí, dư luận quốc tế. Bạn mới khai thác được một phần nhỏ của mình. Vì thế mà bên cạnh việc muốn đổi gió và tập điều độ, tôi hơi bực, tôi đi.

    Hôm nay chỉ phải học 3 tiết sau theo cái lịch học lại của tôi. Có một thứ bất biến, đó là tất cả. Lúc này, đừng coi tôi là nhà văn.

    Nhưng chị đối tốt với tôi, tôi biết làm sao được. Thậm chí, phải viết, phải sống. Rồi bạn hồ nghi có đỡ thì cũng phải nghiêng ngả chứ.

    Có thể bác sẽ không biết cho tới khi đọc những dòng này. Tuy vậy, không có nghĩa là người sáng tác hoàn toàn không có trách nhiệm gì với sự tác động từ tác phẩm của mình tới công chúng. Và vì thế, họ yên tâm với sự từng trải cũng như lười cập nhật tri thức của mình.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap