Jobs đã đánh cược rằng bộ phim sẽ thành công, và chấp nhận mạo hiểm “liều ăn nhiều”, thời khắc vàng. ông kể “Tôi nhớ lần đầu tiên khi tôi đến, Steve đã chỉ cho tôi ứng dụng giống như một hình ảnh đảo qua đảo lại trên màn hình. “Wow!” là tất cả những gì tôi có thể nói lúc ấy.
“Chúng tôi giống như hai ông già trong ngành cùng ngồi nhìn lại,” Jobs nhớ lại. “Rod đã không nhận được ghi nhận về công lao này trong các cuốn sách lịch sử, nhưng anh ấy xứng đáng được như vậy. Jobs chưa bao giờ giành được danh hiệu “ông bố của năm”, ngay cả khi ông có nhiều thời gian trong tay.
Vì vậy họ muốn có một chiến dịch về hình ảnh thương hiệu, chứ không chỉ là một bộ các sản phẩm quảng cáo. Oyama sau đó cho biết: “Mặc dù Steve đã không phác ra bất cứ đường nét nào, nhưng ý tưởng và cảm hứng của anh ấy làm cho thiết kế được như ngày nay. Thành ra tôi bỗng bị cô lập giữa ngành công nghiệp âm nhạc.
” Cuối cùng, ông chèn vào một câu rất sâu cay: “Nhân tiện, anh đã làm được gì tốt đẹp nào? Anh có tạo ra được cái gì không, hay chỉ biết chỉ trích công sức và đẩy lùi động lực của người khác?” Tate thừa nhận đã bị ấn tượng. "Giữ liên lạc nhé," Paul nói. ” Ngoại trừ câu nói đó, ban đầu bữa tối trở thành một buổi nói chuyện dài với những đề xuất về việc Tổng thống có thể làm gì để phát triển những doanh nghiệp ở đó.
“Tôi luôn nghĩ tính tình mình lúc nào cũng như một đứ a trẻ, nhưng tôi yêu công nghệ điện tử”, Jobs nói. "Đây là năm thành công nhất mà tôi từng có trong suốt cuộc đời của tôi, vì tôi đã học được rất nhiều từ John. Vì vậy, vẫn là chiến lược trung tâm số ấy, nhưng trung tâm sẽ chuyển sang nơi khác.
Con đã một tuổi thơ tuyệt vời. Căn nhà hai tầng được xây bằng gạch đỏ, để lộ những chiếc rầm gỗ và được lợp mái với những đường cong: nó gợi lên hình ảnh của một căn nhà nhấp nhô kiểu vùng Cotswold ở phía Tây miền Trung nước Anh hoặc nhà của một chàng Hobbit khéo tay nào đó từng sống. ” Louise Kehoe của tờ Financial Times lên sân khấu sau đó và hỏi Jobs, nhưng nghe như một lời buộc tội, có phải việc ông quay trở lại là để thôn tính Apple không, “ồ không, Louise,” Jobs nói.
Vấn đề lớn nhất của Eisner vào năm 2004 đó là ông đã không thực sự hiểu phân xưởng phim hoạt hình của ông đang lộn xộn đến mức nào. Lisa Brennan, trái lại, không có một tuổi thơ êm đềm. Giận dữ, cô đã rời khỏi nhà của ông và trở về sống ở nhà của mình.
Mọi người hoặc là “sáng dạ” hoặc là “ngu dốt”. Mona phải kiềm chế để không hét lên “Steve Jobs là con trai của bố!”. Những bộ quần áo vui nhộn và những lời dặn dò của Markkula không thể ngăn Wozniak đùa nghịch.
Khi họ về đến nhà, Powell đang ở sân sau thu hoạch mật ong từ những chiếc tổ bà đã chăm sóc, với sự giúp đỡ của Eve. ông đã phản đối gay gắt mối tình đầu của Joanne với một nghệ sĩ không phải là một người Công Giáo. Và bạn thấy đó, thật đáng ngạc nhiên.
Một lần nữa, Jobs lại phải gánh chịu tiếng xấu mà không kiếm được một xu. “Tôi nghĩ Steve luôn cho rằng thế giới sẽ vận hành theo cách mà ông ấy mong muốn,” Levinson nhận xét. Jobs đã cho mọi người xem những bản thiết kế chiếc thuyền của ông, và Murdoch nghĩ rằng bên trong thì nó rất đẹp, nhưng lại “hơi đơn giản” bên ngoài.