Bấm vào và bể bắt đầu sục, nước cuộn lên như trong siêu nước sôi. Dí cái mũi ươn ướt vào bắp tay tôi. Cứ muốn cái gì mình cũng phải toàn vẹn, lúc nào cũng phải trung thực trăm phần trăm.
Bạn không phải là một tên hèn nhát, một kẻ lười biếng. Thế mà vẫn hồn nhiên phó mặc đời mình cho những âm mưu. Đời sống toàn vẹn là đời sống nhiều trạng thái với những tỷ lệ khác nhau mà tự thân chủ thể dung hợp, pha trộn.
Đôi lúc tôi cũng rờn rợn mấy thứ dự cảm vu vơ của mình. Biết chỉ để biết mà thôi. Lúc đó, tôi không cho phép mình cười gằn.
Gọi đó là chiêu bích hổ du tường, được anh em kính nể. Mẹ: Thôi, nhà em không nuôi đâu ạ. Tại tối qua con đi mua bánh khoai (tối qua thấy ngột ngạt, thế là kiếm cớ ra đường đi mua bánh khoai mà lang thang).
Con người? Họ là ai? Đồng chí công an ấy, người trông xe kia. Sự im lặng cũng rưa rứa. Ông lão giật thót mình: Ấm!
Ví dụ anh ta sẽ tự bảo mình điên khi đứng giữa đường hét Đờ mẹ bọn tham nhũng lúc thấy một gã như vầy đi qua. Hơn thế, còn để xác định bạn đang không mơ hoặc bạn đang viết trong mơ. Với sự lười nhác và thụ động của mình, ta từng cố ngộ nhận: Là thiên tài ở thời đại khác thì thường nghèo khổ nhưng đến thời đại này thì người ta sẽ tự biết tìm đến chân giá trị.
Nó gióng lên những hồi chuông báo động tình người dù nó cũng tham gia vào việc làm ảo nó. Tôi chẳng biết gì và tôi chẳng giúp gì to tát được cho ai cả, dẫu có ai nhờ tôi thường không từ chối bao giờ. Và đưa đến những sự cởi mở có cân nhắc khác.
Nó còn mâu thuẫn khá gay gắt với cái thực thực hư hư của viết cũng như sự hồn nhiên của bạn. Họ nhìn vào sự bỏ học, sự dậy muộn, sự vụng về, lờ đờ trong nhà của bạn. Rồi đau và chấp nhận đau.
Lúc đó tôi không có nhà. Nếu không chứng tỏ được bản lĩnh, bạn sẽ rơi xuống vực. Và tôi ảo tưởng có thể cải tạo cuộc đời (có phải chỉ mình tôi ảo tưởng đâu).
Trước đó, nó có làm một cái hoạt động gì đó ở trường. Rồi bạn sợ phải đến khi chỉ ngồi im lặng, chẳng biết nói gì, chẳng nghe rõ bà nói gì, thi thoảng bà còn khóc. Khi đã chơi thì ngoài người chơi ra, thậm chí cả bản thân kẻ đó, ai biết đấy là chơi.