Thật ra, chẳng phải họ phụ thuộc vào nhau đến mức có cùng mọi chọn lựa. - Tớ hiểu rồi, - James đồng ý. James vẫn còn nhớ nét mặt tỏa sáng vì tự hào của Jessica khi cô ấy bước vào văn phòng anh để báo cáo công việc.
Jones bước tới chiếc tủ lạnh nhỏ nơi góc phòng và mang ra cho James một chai La Vie ướp lạnh: Thế là James bắt tay vào xác định thời hạn cho từng công việc và nói chuyện cụ thể với mỗi nhân viên một lần nữa. - Theo tớ biết thì bộ phận của cậu lúc nào cũng hoàn thành tốt công việc.
"Tôi làm ông thất vọng ư?", cô ấy vừa nói vừa nhìn tớ như thể tớ vừa đánh đổ cà phê lên chiếc váy mới của cô ấy vậy. Nhìn lại, James thấy ngày làm việc của mình giờ trở nên ngắn hơn, và anh thích được quay trở lại văn phòng vào mỗi sáng. Dù bạn là người ủy thác hay được ủy thác công việc, nhưng nếu biết ứng dụng sáu nguyên tắc này, chắc chắn bạn sẽ cảm thấy khối lượng công việc giảm đi đáng kể, nhờ vậy bạn sẽ có thêm nhiều thời gian để tập trung vào những điều thật sự quan trọng trong công việc và trong cuộc sống.
Cậu đoán thử xem là chuyện gì nào? James đứng dậy, bước đến bên bức tường và sửa lại khung ảnh chiếc cầu Vì thế, anh bắt tay vào chuẩn bị thật kỹ những phạm vi yêu cầu đối với từng công việc trước khi giao việc cho họ.
Tất cả là nhờ ở nghệ thuật ủy thác công việc đơn giản nhưng lại vô cùng hiệu quả. James tự hỏi không biết có phải nguyên nhân là do nhân viên từ chối làm thêm việc hay không. Cậu đã làm hết sức mình.
Nét mặt Josh dần dãn ra và một nụ cười từ từ nở trên gương mặt anh khi đọc xong những gì mà James đã viết trên tấm bảng. Áp dụng mức độ này khi bạn cần thu thập thêm thông tin trước khi tiến hành ra quyết định. James lắng nghe rồi nhắc lại những gì anh đã hiểu và không quên hỏi Jack: "Tôi nói vậy có đúng ý ông không?".
- Thưa ông, tôi rất muốn bàn rõ hơn về dự án này nhằm đảm bảo rằng tôi đã hoàn toàn hiểu hết những điều ông mong muốn. Giờ thì tôi đã hoàn toàn yên tâm. Đã đến lúc phải nghỉ ngơi một chút.
- Lại có rắc rối rồi cậu ạ, - James nói ngay khi bước vào phòng của Jones. Anh muốn tìm cách sẻ chia với họ những điều mà Jones đã chỉ cho anh. Từ hôm đó và cho đến suốt cả tuần ấy, tối nào James cũng rời văn phòng sớm hơn thường lệ một tiếng đồng hồ.
Đối với một người quản lý, không có lời khen ngợi nào có ý nghĩa hơn thế! Trong công việc, Jones lúc nào cũng vui vẻ trò chuyện với mọi người và luôn tham gia vào các hoạt động của công ty. Còn James lại chẳng có thời gian.
Vọng lại ngoài cửa là tiếng cười đùa của các nhân viên, họ cũng rất vui vì đã giải quyết hết công việc trong tuần và nhất là sắp được nghỉ cuối tuần. James bất giác mỉm cười khi nhớ lại một buổi sáng nọ, Jason đến phòng của anh thật sớm chỉ để nói với anh rằng, "càng ngày tôi càng cảm thấy bộ phận của chúng ta thật sự là một tập thể gắn bó, còn bản thân tôi nhận thấy rằng mình cũng là một thành viên có những đóng góp tích cực". Nhưng sau đó cậu vẫn có thể nói hết cho tớ nghe mà.