- Người thật sự là Mẹ của các loại đá à? Nếu vậy, chắc Người không biết gì nhiều về cây bốn lá, phải không ạ? trong vườn hoa của lâu đài của Merlin. Tốt nhất là ngươi hãy nhanh chóng quay về lâu đài hay đi cứu một cô nương nào đó đang trong vòng nguy hiểm đi.
Tiếng cười thơ ngây của những đứa trẻ đang đùa nghịch gần đó làm cho ông như muốn quay trở lại thời niên thiếu của mình. Sid dần dần chìm vào giấc ngủ. Thời gian trôi qua thật chậm.
Trong mười năm liên tục, tôi luôn tái đầu tư những gì mình đã có được. - Lợi nhuận đi xuống trầm trọng nhưng nhà máy vẫn tiếp tục hoạt động, thu nhỏ quy mô làm ăn, cắt giảm chi phí đến tối đa, thế nhưng càng ngày doanh thu của công ty lại càng giảm sút. Sau khi nói chuyện với thần Ston, Nott chán nản bỏ đi tìm một chỗ ngủ qua đêm.
Và bạn có thể tìm được sự may mắn từ chính những bất hạnh, không may mắn của mình. Tuyệt vọng và không còn tin vào mình nữa. Max suy nghĩ về những gì Jim vừa nói.
Vì thế Merlin sẽ thoát chết và sẽ đưa cho ta Cây Bốn Lá thần kỳ. Nó không chỉ kỳ diệu với các bạn mà ngay cả với chúng tôi - những người thực hiện cuốn sách này. - Tôi đã tìm thấy c65u vì tôi muốn tìm cậu.
Chiều xuống cùng với ánh nắng nhạt dần. Ta đã sống trong không rừng này hơn một trăm năm mươi năm và chưa có ai từng hỏi ta một câu hỏi ngu ngốc đến thế. Anh ta sống chán nản, cô đơn, dằn vặt trong lâu đài của mình từ đây đến cuối đời.
Ngay lúc này đây, đứng cạnh Merlin trong khu vườn hoàng gia, anh mới biết rằng mình đã nghĩ sai về Merlin. Đó là lý do tại sao chẳng có loại cây bốn lá nào mọc ở đây cả. Tuy nhiên cuộc hành trình đến khu rừng Mê Hoặc hãy còn khá dài, và vì giờ Nott đã ở đây nên anh quyết định sẽ bám trụ đến cùng.
Vì thế cả buổi sáng, chàng đi hỏi tất cả những sinh vật mà chàng gặp được trong khu rừng xem cây bốn lá còn cần những điều kiện gì để mọc lên ngoài đất, nước, ánh sáng và bóng râm ra. Vừa tìm kiếm để tìm ra những điều kiện của may mắn, vừa biết chia sẽ, giúp đỡ người khác sẽ khiến cho may mắn đến với bạn nhanh hơn. Nó chẳng có giá trị gì đối với ông hay với bất cứ cư dân nào trong khu rừng này.
Ngay cả vợ tôi cũng bỏ tôi mà đi. Sid nhận ta tầm quan trọng của câu nói: "Đừng cho là mình đã cố gắng rồi, mình vẫn có thể làm được việc gì đó hữu ích nữa". Hai chàng hiệp sĩ mỗi người đều đi theo con đường riêng của mình.
Cuộc đời tôi xuống dốc đến độ đã có lúc tôi biết cơn đói là như thế nào. Số phận chỉ mỉm cười với những ai may mắn được nó chọn. Nhưng chỉ có một số ít người quyết