“Tôi may mắn có được một cuộc sống hào hứng và mạo hiểm trong suốt 42 năm qua. Một phần gan, cơ cánh tay và bao tử của bà phải cắt bỏ. Nhưng tôi e rằng chính điều chúng ta biết mới là một bài học lớn.
! Có nghĩa là lại mất thêm 3 hay 4 năm nữa. Dù bị mắc bệnh Parkinson ( liệt rung) ngày nay anh vẫn là thần tượng của hàng triệu người tàn tật. Điểm khác nhau chỉ là một con ốc đã biến đổi âm thanh thành tiếng nói.
Tôi sinh ra trong tầng lớp thấp kém của xã hội, giữa những người nói năng rất thô lỗ và cộc cằn, nơi mà hằng ngày mọi người cứ luôn miệng chửi thề và nói những từ khó nghe. Vẻ đắc thắng luôn bộc lộ qua mỗi cử chỉ của anh ta . Đó là sự thật-hãy thử hỏi thợ kim hoàn,họ sẽ cho bạn biết.
Vậy là nguyên nhân quan trọng hơn kết quả vì không có nguyên nhân thì không có kết quả. Điều đó chỉ có nghĩa bạn có cơ hội để bắt đầu lại tất cả,cố gắng là một điều gì đó mới mẻ. Hãy tiến lên và mắc sai lầm.
Nhưng sau 2 năm,bản thiết kế của ông được chấp nhận. Điều quan trọng với bạn là phải tống khứ nỗi sợ hãi không có việc làm, hãy phân tích lời phát biểu này và bạn sẽ thấy một chân lí nào đó: Thời gian rảnh rỗi, anh tham gia tập sự các lớp tâm lí và ngôn ngữ Trung Quốc ở trường đại học Đài Loan như một sinh viên dự thính.
Tôi thấy ông đang nằm trong một nhà tù bẩn thỉu ở Pháp, như thể ông đang bình tĩnh chờ đợi, dưới bóng của máy chém, cái chết mà ông mong đợi sẽ đến với ông vì điều ông đã làm nhân danh nhân loại. Lúc 3 tuổi, cha ông qua đời. Tôi rơi vào địa ngục tình cảm.
Sau đó, tôi nghe tin có một trường trung học mới được thành lập ở Kuala Lumpur tên là Trường trung học Tunku Abdul Rahman, được đặt tên theo vị thủ tướng đầu tiên của Malaysia. "Cá tính không thể phát triển trong nhàn hạ và êm ả được . Có lần ông bị tuyên án tử hình vì tội phản quốc.
Quyển sách của ông viết về các chuyến du hành đã mở mang trí óc dân châu u về văn minh Viễn Đông Sau 3 lần thất bại, cuối cùng ông đã được hai trưởng ở Luân Đôn tiếp nhận. ĐIều này dẫn đến chỗ thừa nhận rằng chỉ có cạnh tranh với người khác mới dẫn đến thành tích và một người chỉ thành công khi biết đặt lợi ích cá nhân lên hàng đầu.
Cao trào của việc này xảy rả vào ngày tôi đang ngồi trên bao lơn và nghe một tiếng thét đằng sau…. Ta sẽ không chỉ nhận được những gì mà ta muốn mà cuối cùng, ta còn thực sự hạnh phúc; vì thế, việc đầu tiên phải làm trước khi thu hoạch là gieo hạt. Vâng, giờ đây, bạn chính là đang làm chủ chính mình.
Vì không sẵn sàng để bắt đầu lại bất cứ điều gì, tôi sang Úc nghỉ mát, trước hết là để trốn chạy thất bại của mình, đồng thời cũng để cân nhắc xem đâu là nơi thích hợp để di cư. Ngày chồng bà trao chìa khóa cho bà cũng là ngày một Balbir mới tái sinh. Bà trở thành một biểu tượng quốc tế của việc phục hồi nền dân chủ ở Parkistan trong nhà tù.