Này thì… những giọt lệ bay trong lòng vắng-hoa sữa vỡ vương hương đăng đắng… Không có nó thì sao? Cuốc bộ hoặc đi xe buýt. Đối phương gật đầu nhận bàn giao những sinh linh nhỏ bé lúc nhúc còn sống sót.
Những thứ chưa đến ấy đem lại biết bao nhiêu khoái cảm. Đây là lần thứ hai mình nghĩ về cái biển số. Không ngủ cũng phải nằm.
Này, lấy cho chú mấy chai bia. Cũng may chị có nhiều bạn, tôi cũng gặp vài người, bạn tốt. Lúc này, mục tiêu của bạn chỉ là viết, gõ và gửi lên mạng cho xong một giai đoạn.
Mỗi người thường chỉ va chạm với một mảnh vỡ trong chiếc gương bạn. Thế giới trong óc thật hỗn tạp. Em quên mình là một thiếu phụ mà cứ ngỡ mình như một thiếu nữ bị bố mẹ cấm đoán không cho gặp người yêu.
Dù những kinh nghiệm đó rất dễ tìm với một cảm quan chịu khó rung động. Là người làm bạn mệt nhất nhưng cũng là người bạn muốn thôi mệt nhất. Đặc biệt là những đêm phải nằm, không biết làm gì với sự đau.
lương tâm, vô thức, bản năng, lí trí, dục vọng, dồn nén, hưng phấn… Hồi bé dì ghẻ bảo: Mắt mày gian lắm. Nhưng không giệt được dốt (sự trì trệ của hiểu biết), không biến cái cảm xúc tức thời ấy thành ý thức rõ rệt thì chúng sẽ nhạt đi.
Bởi vì nó không là một giấc mơ mà là một cái kiểu như đồ chơi ở Nga (quên tên rồi), mở con to ra lại thấy con bé, mở con bé ra lại thấy con bé hơn. Chúng ta cùng bắt chước nhau và vô thức tốt hơn từ đó. Có lẽ cũng sắp qua một giai đoạn nữa rồi.
- Đó là khoảng cách giữa doanh nhân và nhà văn, ông ạ. Chưa có gì để không thích. Lần sau con đi đâu phải xin phép các bác.
Không khác nào nhổ nước bọt vào mặt một đứa trẻ vô tội. Tôi chán đến trường ngồi ngoan ngoãn và vô tích sự lắm rồi. Nhưng chắc gì họ đã tin, dù kể cả anh đau thật, anh điên thật.
Hôm qua nghĩ cái gì nhỉ? Đã nhủ cố nhớ còn viết mà chúng lại còn thích chơi trò ú tim. Nhưng… phải sau khi tôi dẹp hết, giết hết kẻ ác đã, để qui về một mối. Bác thì biết bạn viết nhưng chưa đọc gì bạn viết cả.