Đó chẳng qua là phát biểu của một người thiếu suy nghĩ, đang biện hộ cho chủ nghĩa tự do, ích kỷ. Và có lẽ đây là thói quen tốt nhất của tôi. Cuộc sống của tôi bị đảo lộn năm tôi mới ba mươi hai tuổi, khi ấy cuộc hôn nhân của tôi bị tan vỡ.
Chúng ta không bao giờ đánh giá đúng giá trị của loại nước chúng ta đang uống cho đến khi giếng nước bị cạn khô. Kết quả là chúng ta trở thành nô lệ cho những thói quen của mình. Nhưng bằng sức mạnh của ý chí, ông đã vượt qua tất cả.
Nhưng, chấp nhận thua cuộc hay trở nên mạnh mẽ hơn, tất cả tùy thuộc vào thái độ và chọn lựa của chúng ta. Điều đó giúp tôi cảm thấy phấn chấn hơn vì mình đã tiến một bước dài trên con đường hướng đến mục tiêu mong muốn. Vì sao tôi lại xem trong tính trung thực đến thế? Đó là bởi vì tôi đã phải mất một thời gian rất dài mới có thể nhận ra rằng sự trung thực chính là phần còn thiếu sót trong nỗ lực tìm kiếm sự thành công và hoàn thiện bản thân tôi.
Điều đầu tiên: Đời là bể khổ. Tất cả chúng ta, ai cũng có lúc lãng phí thời gian. Giờ đây đã gần đến tuổi tám mươi, ông vẫn làm theo những quy tắc bất di bất dịch đó, và ông vẫn còn ham mê cuộc sống này.
Còn em, em đã chọn việc đến lớp. Nhưng lần thứ một trăm thì tôi đúng. Đó là một trong những cuốn được nhiều người đọc nhất vào những năm 1980.
Đôi khi chúng ta cũng rất cần được nghe những lời khen ngợi, sự tán thưởng… Chúng ta cũng cần đến những cái ôm hôn thân thiết nữa. Chính vì vậy, chúng ta có khuynh hướng trở nên như những gì người khác nói về chúng ta. Vào năm đầu tiên tại trường cao đẳng, tôi có gặp Hal DeJulio, một người đã tìm ra cách đơn giản để có một cuộc sống hạnh phúc cho mình.
Quan trọng không phải người ta có bao nhiêu khó khăn mà chính là người đó đã vượt qua những khó khăn đó như thế nào. Điều đó cũng giống như việc bạn muốn mở khóa để thoát khỏi nơi giam cầm, nhưng lại không biết rằng chiếc chìa khóa đang ở ngay trong chính bản thân mình, trong cách suy nghĩ của mình. Tính kỉ luật giúp chúng ta hoàn thành những việc khi chúng cần phải được hoàn thành, chứ không phải khi chúng ta cảm thấy thích hoàn thành chúng.
Dòng cuối ghi con số 4. Nhìn thấy được những điều tốt của bản thân đã khích lệ họ sống tốt hơn, củng cố và gia tăng sự tự tin cũng như lòng tự trọng. Khả năng kỳ diệu nhất của con người đó là có được quyền tự do chọn lựa, chọn lựa một thái độ, chọn lựa một cách sống, một cách nhìn….
Tôi nhận được cái nhìn bối rối và câu hỏi tiếp theo là: Tại sao đó không phải là một mục tiêu? Tác dụng của nó thật to lớn. Nhiều người xem chiếc máy vi tính như là một chiếc máy dùng để lưu trữ dữ liệu và để xử lí văn bản.
Vấn đề duy nhất là chúng ta có quyết tâm hay không. Đã từ lâu, tôi thường nghe mọi người nói rằng chúng ta lệ thuộc vào thói quen của chính mình nhưng chẳng bao giờ thấy ai phản đối. Nếu chúng ta vượt qua được thói quen suy nghĩ đó, thì chỉ một lời nói cũng làm cho chúng ta và người mà ta đang cảm ơn đều cảm thấy vui và thoải mái.