Hãy nhìn vào những người già và đừng quên rằng đến một ngày nào đó, bạn cũng sẽ già yếu như họ. Trong trường hợp này, bạn hãy cân nhắc thiệt hơn trước khi mua bất cứ món hàng nào. – Nhìn dáng vẻ ngày nay, tôi nghĩ ông đã là một người rất thành đạt.
- Ông Arkad giàu nhất, bởi vì ông ấy là người giỏi nhất trong việc tìm ra vàng. Cho đến bây giờ tôi đã sở hữu được một trang trại gia súc có số lượng lên tới ngàn con. Một hôm, ông nội của cháu đã nói với ông một câu mà có lẽ suốt đời ông không bao giờ quên được.
Nhưng nếu bạn mong ước có năm đồng tiền vàng, thì đó chính là mong ước có mục đích rõ ràng, cụ thể và nằm trong khả năng của bạn. Chắc các bạn cũng biết, hồi còn trẻ tôi là người làm công khắc chữ trên những tấm thẻ đất sét. Bọn ông đoán anh ta là một thủy thủ.
- Anh quả thật là người bạn tốt của tôi. Cho đến khi những nhà địa chất thu thập được nhiều mảnh gốm và gạch vỡ do những cơn mưa xói mòn đất đá phơi bày ra. Rồi ông nhớ đến gương mặt nhân hậu của Arad Gula, người đã cứu vớt cuộc đời của ông trong những ngày khốn khổ đó.
Theo lời cha, Nomasir ra đi để thực hiện chí hướng của mình. Bởi vì mày thấy đó, nước có bao giờ chảy ngược dòng đâu? Còn nếu người đó mang trong mình linh hồn của một con người tự do, thì dù có trải qua nhiều nghịch cảnh, cay đắng và khốn khổ trong cuộc đời, cuối cùng người đó cũng trở thành một con người danh giá và được mọi người kính trọng. Đồng thời, tôi cũng muốn giúp đỡ những chàng trai này, miễn họ có ý chí, quyết tâm làm việc, cũng giống như tôi lúc còn trẻ đã phát triển sự nghiệp bằng cách đi vay tiền như thế.
Tôi rất hoan nghênh và khích lệ anh ta rằng nếu tiếp tục gửi tiền đều đặn như vậy trong mười hai năm nữa, thì số tiền thu được sẽ lên đến 4. Thôi, cậu hãy cố gắng đi theo một con đường của riêng mình và cầu mong cho những vị thần sa mạc sẽ che chở cậu. – Bây giờ, theo anh tôi có nên cho người anh rể vay năm mươi đồng tiền vàng không? Anh cũng biết, số tiền này là rất lớn đối với thu nhập hàng tháng của tôi.
Tại đây, anh gặp Mathon đang ngồi chễm chệ trên một tấm thảm lớn và thưởng thức bữa ăn do những người nô lệ da đen dọn lên. Tôi có cảm giác như ánh mắt đó nhìn xuyên suốt tâm can của mình. Những tấm thẻ đất sét này có kích thước khoảng 15cm x 20 cm, dày 2 cm – 3 cm.
Bansir mỉm cười nói với bạn: Trong đầu óc của tôi chợt vang lên câu hỏi: “Chẳng lẽ tôi chôn vùi xác ở xứ sở hoang vu này sao?” Đó là xây dựng những đập nước và vô số những kênh đào nhỏ để dẫn nước từ con sông chính về khắp làng mạc, biến những vùng đất khô cằn thành vùng đất trồng trọt tốt.
Thế mà nhìn lại, đắng cay của chúng ta lại nhiều hơn hẳn ngọt bùi. – Tôi nghe mọi người kháo nhau rằng, con trai của ông ta là Nomasir đã tự mình tới Nineveh để lập nghiệp. Giống như chúng tôi, đoàn người của ông cũng đang ở bên ngoài thành.
Điều này cũng đã chấm dứt tình bạn của bò và lừa". Cuộc thương lượng kết thúc, tôi gọi những người nô lệ mang đuốc đến để đếm bầy cừu, vì theo người nông dân, số lượng cả bầy cừu lên tới chín trăm con. Bà ấy rất xinh đẹp nhưng không giống như những người phụ nữ chịu khó, chịu khổ của chúng ta.