Chẳng hạn trong chiến dịch tranh cử năm 1992, tôi đã hỏi tổng thống Bush: Ông có ghét Bill Clinton không? Nhiều nhà báo cho rằng câu hỏi này chẳng dính líu gì tới chiến dịch tranh cử tổng thống, và không nên hỏi những câu tế nhị như vậy. Đôi mắt xanh của Stevenson nhấp nháy. Lỗi là ở chính chúng ta.
• Phạm vi tầm nhìn của họ rất rộng. Quan điểm của tôi hoàn toàn ngược lại! Chúng ta đang nói nhiều hơn bao giờ hết, và bằng nhiều cách thức hơn bao giờ hết. Những đồng nghiệp sẽ nghĩ gì? Họ không thể đánh giá cao bạn được.
Nhưng rồi Don cố thuyết phục. Xưa kia, trong một xã hội hay tranh chất và với những con người thích sống đơn lẻ, câu này có vẻ được ưa chuộng. Vào thập niên 1950, chúng ta phải biết một ít về cái gọi là Chiến tranh lạnh.
Đừng kể dài dòng về tiểu sử của bạn, bởi họ đã biết những cái ấy trong hồ sơ mà họ vừa mới đọc. Nếu bạn thích thể thao hay điện ảnh, cũng nhất thiết phải xem đối phương có thích như bạn hay không. Như họ đã từng là những viên ngọc sáng chói ra sao, con cái của họ thành đạt thế nào… Ở tang lễ, bạn không cần quá băn khoăn trăn trở mình nên nói những gì.
Lá thư này dài đến mấy trang liền và kết thúc bằng một lời xin lỗi Xin cậu thứ lỗi vì tớ đã viết dài như vậy. Họ trả lời các câu hỏi một cách hết sức mơ hồ, dường như chẳng đề cập đến một ý tưởng nào cụ thể. Bên cạnh đó, còn có những luật lệ hà khắc bất thành văn nhưng lan rộng trong xã hội.
Không phải ngẫu nhiên người ta bảo đôi mắt chúng ta là Cửa sổ của tâm hồn. Quả thật đây không phải là lúc lý tưởng để bắt đầu nghề kinh doanh. Lúc đó quả thật tôi mừng đến nỗi hai tai cứ ù đi.
Nếu bạn đã ba lần thay đổi việc làm, hãy chuẩn bị sẵn sàng để được hỏi Tại sao vậy?. Chả là ông giám đốc của đài nói rằng ông ấy thích giọng nói của tôi, nhưng ông ta chưa hề hứa hẹn với tôi điều gì. Ông nói rằng ông chống bản án tử hình bởi những lý do chính đáng.
Nếu cô gái mà bạn hỏi câu thứ nhất lập tức trả lời bạn rằng, Tôi tiếc khi Mike Tyson không được cấp phép, chứng tỏ cô ấy rất quan tâm sự kiện trên. Trước khi đến nơi phỏng vấn, hãy vạch ra những điều cần nói về bạn. Như họ đã từng là những viên ngọc sáng chói ra sao, con cái của họ thành đạt thế nào… Ở tang lễ, bạn không cần quá băn khoăn trăn trở mình nên nói những gì.
Một âm thanh mà không ai có thể mô tả được: Tiếng ngáy của tôi. Có điều nên lưu ý: trước khi sử dụng thì phải tập để quen dần với chúng. Bốn người đầu đều nói rất hay, nhất là vị giáo sĩ người Do Thái của Bob.
Chả là ông giám đốc của đài nói rằng ông ấy thích giọng nói của tôi, nhưng ông ta chưa hề hứa hẹn với tôi điều gì. Sự cởi mở hào hứng của bạn sẽ xua đi không khí căng thẳng ngột ngạt. Do vậy, tôi phải luôn tự hỏi rằng cử chỉ, điệu bộ của tôi khi trò chuyện có là đặc trưng của riêng tôi hay không.