- Điều lệ của hội đó định rằng một cái máy chế tạo theo phép không được có một nhiệt độ cao hơn quá 22 độ nhiệt độ trong xưởng. Rút cuộc, tôi xin ông ấy cho biết điều gì, ông cũng vui lòng cho biết hết". Đây là một thí dụ khác.
Như vậy không nguy hiểm. "Ông (Wilson) bảo tôi rằng ông sẽ sung sướng lắm, nếu tôi chịu nhận chức Tổng trưởng Quốc khố. Vậy muốn được lòng họ, bạn chỉ nên thán thưởng mà nhắc tới nguyên do sau thôi! Quy tắc đó, bạn cho rằng trong thương mãi không áp dụng được chăng? Xin bạn đọc đoạn sau này: Ông Farrell là chủ một biệt thự.
Bạn cho vậy là con nít ư? Có lẽ là con nít thiệt. Cha đã làm nhục con trước bạn bè, vì bắt con đi trước mặt cha cho tới nhà. Ông biết rằng sự thất bại đó sẽ làm cho quân phương Nam do ông chỉ huy không sao thắng được quân phương Bắc nữa và sẽ phải hoàn toàn tan nát.
Bà góa và giàu đó, đã không trẻ, không đẹp, cũng chẳng tài hoa gì. Phải đọc lại kỹ lưỡng một lần nữa. ở ven rừng, có tấm bảng dọa phạt vạ hoặc bỏ tù những kẻ nào vô ý làm cháy rừng, nhưng bảng đặt ở một nơi ít người đi tới, khách du lịch khó thấy được.
Nếu ông mua xe đó, ông không lầm đâu. Chẳng hạn, đã lâu rồi, tôi có một người học trò hiếu thắng lắm (tên là Patrick); trung hậu giản dị, nhưng, trời! Thích cãi nhau làm sao! Anh ta làm đại lý cho một hãng bán cam nhông, nhưng không thành công, chỉ vì anh ta thích cãi lại những người anh mời mua xe và làm cho họ phát giận. Ông Grammond trả lời: "Tự nhiên.
Sau bữa, nhà kỹ nghệ nói: "Thôi nói về việc ông đi. Trong cuốn "Ký ức về đời tư của Nã Phá Luân", ông viết: "Tuy tôi chơi bi da rất giỏi nhưng tôi cũng cố ý nhường cho Hoàng hậu thắng tôi, mà được vậy, Hoàng hậu rất vui lòng". Tại nước nhuộm như vậy".
Nếu ông để tay ông vô nước nóng 46 độ, ông có thấy muốn bỏng tay không? Mới rồi ông có nói - tôi biết chắc như vậy - rằng quân đội và chính phủ đều cần có một người độc tài cầm đầu. Nó muốn giết người là giết, không vì một lý do gì hết".
- Thôi thầy, đừng làm lớn chuyện! Bây giờ tôi chỉ cho thầy. Hơn nữa, bạn sẽ tiến được một bước lớn trong nghệ thuật dẫn đạo người. Vô số xí nghiệp hành động như tờ báo đó.
Bạn muốn có một thí dụ ư? Thì ngày mai tới sở, bạn cứ xem xét những thư bạn nhận được, sẽ thấy sự thiếu lương tri đó. Trong xã giao cũng vậy. Mắng, giảng giải, dỗ ngọt, đều vô hiệu.
Ông Schwab xử trí ra sao? Ông có chỉ tấm bảng mà la lên: "Các anh không biết đọc ra sao?". " Đứa nhỏ có kể vào đâu những lời đó. Ông kêu điện thoại mời tôi lại vì có chỗ hỏng.