Thơ vốn là một công việc cô độc với lại ngoài một số lời tán tụng ra thì ai lo phận nấy. Ở đây, họ cho mình quyền gào thét, nguyền rủa, phán xét. Lát sau, tôi rủ ông anh ra.
Tôi đang làm cái việc đỡ cho các nhà nghiên cứu mình về sau. Bạn nghe tiếng tít tít tít tít liên hồi từ nơi xa vắng. Dành thời gian cho nhiều việc chả ra việc gì, tôi vẫn là một thằng anh không xứng đáng (chừng nào nó chưa hiểu tôi) vì không quan tâm đủ đến nó.
Hiện sinh mong trở lại thời điểm xuất phát của loài người, trước lúc hình thành bản chất. Và bạn liên tưởng tới Zidane. Chị lắc đầu bảo mệt lắm.
Hoặc là ngu xuẩn phá tung hết. Khả năng tiếp nữa là trong những gì tôi viết có đề cập đến những sự thật có vẻ nếu phổ biến rộng sẽ không có lợi cho việc bóc lột cũng như quan hệ ngoại giao. Và nếu ông chỉ đến đó có một mình thì có phải sướng không?
Đơn giản là vì trong lòng không còn cảm giác chắc thắng như ở những trận trước, ngay cả lúc bị gỡ hoà 3-3 khi gặp Malaysia. Mà cũng có thể các nhân vật ngoài đời diễn vở kịch đời quá dở. Dù vợ con hắn vẫn cười dịu dàng trước bát canh rau muống đỏ quạch.
Đây là một thử thách nữa. Bạn tận hưởng nó vì biết nó sẽ qua đi rất nhanh. Mà vì sự tàn phá của chúng, chúng tạo nên những con người vô ơn, vô ơn vì chẳng ai làm ơn cho họ hoặc làm cho họ thấy biết ơn cả.
Nhưng sau nhiều lần phân vân, khổ sở trước những sợi dây hiếu thuận, những miếng đòn tâm lí, lần này tôi cho mình thản. Còn nếu nó tương đối đúng thì chúng ta cùng suy luận tiếp… Khi người ta thử một đôi lần bước ra ngoài thế giới của mình để tiếp thu những thế giới khác và đem về những thành quả để tự bồi đắp.
Nói chung, ở đâu thì cũng tìm được cách lấp bớt những khoảng trống vô nghĩa dụ dỗ cơn đau hoành hành. Luôn cảm thấy bị khinh bỉ khi mọi người nhìn. Tiền rồi sẽ có rồi sẽ mất nhưng ngại tiền khi chưa kiếm ra.
Thế nên, bạn sẽ sống, sẽ sống nữa để khám phá mình. Khi hắn thấy hắn không thể vượt qua hoặc không có ham muốn vượt qua. Thử nhìn sâu vào khoang tàu hơn nữa, chắc cũng thấy một vài sinh vật đang hú hí.
Em sẽ suy tư về đời mình từ đời nó. Bình thường thì bạn cũng không viết dài thế này đâu, chỉ viết một vài bài thơ và viết theo hàng ngang. Tôi cũng có dự định ấy.