Khi ấy, cái tên Lou Gerstner chưa hề xuất hiện trong câu chuyện nhưng nhóm của Collins cho rằng, ai điều hành cũng được và làm như thế nào thì chưa biết nhưng chắc chắn IBM sẽ trở lại nhờ vào tinh thần xuyên suốt của nó. Đó là một chủ nhật mùa thu năm 1944, Watsonvà phu nhân Jeannette đáp tàu đi Boston đểchuẩn bị công bố chiếc máy kỳ diệu. Mùa xuân năm 1993, phần lớn những việc tôi làm là hướng cho hãng tập trung lại vào thị trường với suy nghĩ rằng đó là cách duy nhất để
nhưng thành quả lớn nhất có tính cách mạng là sự tiên phong của công ty trong lĩnh vực máy vi tính. Thật ra, ông chỉ là nhân viên bán hàng của một chi nhánh ở xa. Hai năm sau, 1945, IBM của Watson ký hợp đồng mở phân xưởng người lao động khiếm thị ởBinghamton, New York.
Wal-Mart, GE, Intel, Citigroup, Pfizer, Microsoft, IBM, GM trong danh sách 500 của Fortune nếu không có những trải nghiệm dẫn dắt của họ về nguồn nhân lực, tổ chức lao động khéo léo, thích ứng với môi trường thương mại và môi trường xã hội, kinh nghiệm đối đầu với thách thức về sản Đó là ba chữ cái cao, ốm và liền mạch gần giống như ngày nay nhưng không có các đường sọc ngang. Nhưng sự kiện vừa nêu trên đã quá rõ để xác định.
Quyền lực ông trao lại cho con trai Tom kế nghiệp, sau 10 năm đầy những xung đột căng thẳng với Tom. Jeannette xúc động mạnh khi nhìn thấy tên Tho- mas Watson đứng thứ hai sau cái tên của chủ tịch Watson đã ép buộc con trai mình, Tom, vào làm việc cho IBM.
Giữa lúc như vậy, ông đưa ra một quyết định kỳ lạ. Tom tiếp tục hồi tưởng với con gái: Ông con nghĩ là cha sai nhưng đã cho cha một cơ hội. Không có gì lại chắc chắn để chứng minh năng lực lãnh đạo người khác bằng những việc mà người đó vẫn làm hàng ngày để tự lãnh đạo mình.
theo ý khách hàng, nhân viên phải đáp ứng mong đợi của khách hàng chứ không phải đáp ứng mệnh lệnh của cấp trên. Năm 2000 chính là thời điểm Lou Gerstner đã hồi sinh lại IBM, dựa trên những giá trị kinh điển của Watson, khi tập đoàn vinh quang của lịch sử Mỹ xa rời thông điệp của Watson. Ông đã thuê nhóm Wallce Erkert từ Đại học Co- lumbia và nhóm này đã lắp đặt chiếc máy tính điện tử chuỗi chọn lọc SSEC (Selective Sequence Electronic Calculator) tại nhà máy IBM ở Endicott, vào mùa hè năm 1947.
Watson bước lên bục cao phát biểu. Ông đã đặt nền tảng cho giá trị doanh nghiệp bằng câu nói nổi tiếng: Thời điểm phát ngôn được ghi là năm 1951, chúng ta biết rằng những cái máy tính thì to như một căn phòng.
Trước tình hình đen tối như vậy, các nhà lãnh đạo IBM đứng đầu là chủ tịch John Akers thấy cần phải tìm ngay một nhà điều hành đủ sức để cứu IBM. Chúng tôi xin được gửi lời tri ân trân trọng nhất đến những đồng nghiệp đã hỗ trợ tinh thần cho chúng tôi, đến các cá nhân và đơn vị đã sẵn lòng hỗ trợ thông tin, tư liệu trong quá trình nghiên cứu. Ông nói như là một sự xác nhận tầm mức mới chứ không phải là một khó khăn phát sinh, như thể điều đó là dĩ nhiên và vui mừng.
thuở thanh niên bán dạo với xe ngựa. Điều này có nghĩa rằng sứ mạng của nó là làm ra các loại máy cho việc kinh doanh - busi- ness, kinh doanh - trên phạm vi quốc tế. Trong lịch sử quản trị, ông đã góp tiếng nói làm mới tư duy điều hành mà không làm mất vị thế của người lãnh đạo trái lại nhờ tinh thần khiêm tốn và khoa học (thu thập thông tin từ nhân viên) ông đã nâng cao vị thế của những nhà quản lý.
Tom sau đó, với tư cách cố vấn, đã dùng lá thư này như là mẫu mực để thương thảo với chính quyền bang Ken- tucky và North Calorina để thiết lập chính sách công ty cho các bang. Lúc này, ông cần cho thế giới biết tâm niệm làm ăn của ông là gì. Con trai của ông, Tom Watson, đã thuật lại trong hồi ký Father, Son and Company.