- Hôm nay tôi sẽ nói cho các bạn nghe về một trong những phương thức mang tính quyết định nhất nhằm chữa trị túi tiền nhẹ tênh của các bạn. Một cách khác là mua nhà cửa và đất đai. - Vậy ai trong chúng ta đã từng gặp may mắn và đã để vuột mất nó?
Thật lòng, ông không thích tiếp xúc với những kẻ thô lỗ và tàn bạo này, nhưng ông cũng nhận thấy họ là những khách hàng lớn, thường mua một lúc nhiều bánh chứ không chỉ một vài cái như những người khác. Cha mong con rút kinh nghiệm từ sai lầm của cha lúc còn trẻ để mạnh dạn bắt đầu xây dựng cho mình một tài sản có giá trị và được mọi người nể trọng. Tôi phải thường tính toán các khoản chi tiêu sao cho gia đình tôi không bị đói.
Vừa mỉm cười khoát tay chào những thực khách khác ở trong quán, Dabasir vừa nói với Tarkad: - Còn đây là một câu chuyện khác. Nhưng cháu vẫn không hiểu nổi tại sao ông lại trở thành một kẻ nô lệ?
Ông chỉ tay về phía ba ông lão đang cày ruộng và nói với Hadan Gula: Tôi cảm thấy tương lai của mình và gia đình thật yên ổn vì trong nhà có đầy tiền vàng dự trữ trong các rương, hòm… Tôi không còn là người bạn thân làm lụng vất vả của anh nữa. Giờ đây, ông cũng muốn đền đáp lại một phần công ơn của Arad Gula bằng cách dạy dỗ Hadan Gula nên người và trở thành một thương gia giỏi.
- Ông nội của cháu không bao giờ làm như vậy. Họ cư ngụ trong một lãnh thổ có các tường thành bao bọc. Vậy theo anh, anh ta có thể trả lời "có" với những câu hỏi này không?
Một lát sau, Nomasir chậm rãi kể tiếp: Vậy có phải dịp may hiếm có đã vuột khỏi tầm tay của tôi không?” Bà vợ của tôi vô cùng sung sướng.
Bên trong con người tôi, linh hồn của một con người tự do đang trỗi dậy, không những đã chiến thắng kẻ thù của chính mình, mà còn mãnh liệt khích lệ tinh thần của tôi. Tôi vô cùng cảm động và biết ơn bà Sira, nhanh chóng theo lời bà lao ngay vào trong màn đêm của sa mạc mênh mông. Hoặc còn một cách khác nữa mà các bạn dễ dàng thực hiện được, đó là cho vay những khoản tiền nhỏ.
Ông có đồng ý với tôi như vậy không? Đối với việc đầu tư kinh doanh, phương thức này giúp bạn gìn giữ và phát triển tiền bạc thay cho nguy cơ bị mất trắng. Thật đáng thương thay cho những con người sống kiếp đọa đày đó, Kobbi ạ!
Lần thứ hai, chúng tôi thất bại nặng nề, vì bị toán quân rất gan dạ và có trang bị đầy đủ tấn công lại. Ông biết anh ta từ hồi còn ở Harroun. Thế là tôi đến Nippur và nhận lấy công việc cai quản các đồn điền của ông Algamish ở đó.
Nomasir ngừng lại một lúc rồi ra hiệu cho người nô lệ đang ở phía sau cánh cửa. - Con trai à! – Cha tôi bảo. Hôm sau, ông tình cờ gặp lại ông của cháu thì thấy ông ấy đã hoàn toàn thay đổi.