Có tiếng bác gái ở giường bên trở mình, có lẽ vì bị đánh thức. Vậy thì nó là một giấc mơ. Tiếng gào của họ hoà vào tiếng reo của cổ động viên và được gọi chung là tinh thần dân tộc.
Căn nhà chắc sẽ trầm đi. Bác gái nghe lục đục, hỏi: Làm gì thế con? Học ạ. Thi đại học nhiều người giỏi vẫn trượt thẳng cẳng con ạ.
Hồi chị út đỗ đại học, bác hứa bỏ, xong lại đâu vào đấy. Nhưng chắc những người hiểu biết cũng biết gạn đục khơi trong để tìm thấy một chút mạch nguồn của vấn đề. - Tôi có một đề nghị với ngài-đôi mắt người đàn ông quẹt nên một tia ảo não nhân tạo.
Lát sau, tôi rủ ông anh ra. Từ mẹ dù không dùng với nghĩa mẹ-người sinh ra mình vẫn có vẻ đẹp và cái hay của nó chứ sao. Tiền rồi sẽ có rồi sẽ mất nhưng ngại tiền khi chưa kiếm ra.
Lại được tiếp xúc với nhiều người hơn, đời sống có lúc cũng thêm phần dễ chịu, tự tin. Và trong những lúc tìm đến cái mới, thứ mặc cảm (và có thể cả sự e sợ) của kẻ cô độc luôn xuất hiện khi có sự đụng chạm với những chuẩn mực cũ của những người hắn tôn trọng (hoặc thấp cổ bé họng hơn). Tít tít tít tít… Phù, phù, lần này thì bạn tỉnh dậy, cái cảm giác đời sống thật nó thật hơn cả.
Thế là mẹ lại hỏi: Mẹ xin hai bác cho con về nhà hai tuần nhé. Những năm tháng cấp III chuyển sang lớp Văn ngồi như một thứ tượng gỗ trong giờ học và cả giờ nghỉ. Chỉ là những cái theo qui luật, cơ sở nào đó, sẽ đến.
Hơn thế, còn để xác định bạn đang không mơ hoặc bạn đang viết trong mơ. Cái nồi inox đen sì. Cần quái gì sự thật và lí do.
Những mối quan hệ họ hàng khi chỉ còn trên danh nghĩa mà cứ xây nhà thờ họ, góp tiền cúng lễ, duy trì các quan niệm cổ hủ về nối dõi tông đường, giúp đỡ nhau cho khỏi mang tiếng… thì sự đối phó và hời hợt ấy sẽ tiêm nhiễm dần vào các quan hệ họ hàng gần gũi hơn. Thế vi phạm thì sao nào? Dạ. Có thể em muốn thế trong những lúc cô đơn.
Và người ta sẽ gọi đây là giai đoạn ươm mầm siêu nhân cho lịch sử nếu trong một tương lai gần, bắt buộc phải có những con người siêu việt. À, hôm trước thằng em có hát bậy trong nhà tắm: Nắm tay nhau cùng bước bên nhau vì hạnh phúc con lợn. Người gác sở thú hỏi: vào trường hợp của cô, cô có ra vì mấy hạt lạc không.
Kết quả đợt điều trị này chưa biết ra sao. Chỉ thi thoảng lóe lên thôi. Lát sau tôi lẻn xuống.