- Cháu đã mời mọi người ăn uống bằng số tiền tiết kiệm của cháu ư! Vậy cháu trông cậy họ sẽ làm gì cho cháu nào? Ta đảm bảo với cháu là họ không thể giúp được gì cho cháu cả. Ông vô cùng mừng rỡ và bí mật đi đào túi tiền quý giá của mình, cuộn nó vào trong mình áo choàng rách trước khi lên đường. - Một người khác lên tiếng – Tôi là người Syri.
Nếu còn ông thì chúng cháu sẽ không gặp phải cảnh khổ cực như ngày hôm nay. - Một người khác lên tiếng – Tôi là người Syri. Dần dần, tôi đã thanh toán xong tất cả các món nợ, và có thể ngẩng cao đầu, tự tin lấy lại uy tín của mình như ngày nay.
- Anh đã cho tôi nghe nhiều chuyện rất thú vị, anh Mathon ạ! – Rodan nói. – Còn ta, ta cũng sẵn sàng giữ lời hứa. Nếu đúng như các vị đã bảo, việc tin tưởng vào các khả năng khôn khéo và đầu óc tinh nhạy sẽ khiến chúng ta thành công trong các hoạt động kinh doanh, thì tại sao chúng ta không xem xét đến khía cạnh những cơ hội tình cờ có thể dẫn đến thành công và đem lại lợi nhuận khổng lồ? Có thể những dịp may rất hiếm khi xảy ra, nhưng thỉnh thoảng nó vẫn có.
- Bởi vì anh có nghề nghiệp và tạo ra thu nhập nên cơ hội làm giàu của anh cũng rất cao. Nhưng lần này, những gì chờ ông phía trước – may mắn hay rủi ro, bất trắc – ông hoàn toàn không thể đoán được. Trong hai năm trời, tôi làm thuê cho những thương lái lữ hành rày đây mai đó, nhưng vẫn không khấm khá được.
– Bansir đáp lại một cách u sầu. Chúng ta đâu phải là người bảo trợ cho ông ấy! – Ông đáp một cách không suy nghĩ. Trong khi những người nô lệ của tôi căng lều ra để ngủ tạm qua đêm, tôi buồn bã và không ngủ được nên trở dậy đi hóng gió.
Nếu cứ để yên trong túi thì vàng không thể sinh lợi được. Họ không nghĩ đến chuyện tài và lực của mình bị hạn chế, thậm chí không để ý đến những lời khuyên đúng đắn của những người đi trước. Ba ngày sau, người đầy tớ riêng của bà Sira gọi tôi tới gặp bà.
- Ông Arkad giàu nhất, bởi vì ông ấy là người giỏi nhất trong việc tìm ra vàng. Ông Kalabab bỗng im lặng và trầm tư trong giây lát. Hừ! Với sức người có hạn, thì ai có thể làm nhanh công việc khó nhọc này chứ?
Bansir đưa tay chỉ vào dòng người mang nước, mình để trần, mồ hôi nhễ nhại đang lê bước một cách nặng nhọc từ dòng sông phía xa kia lên con đường chật hẹp. Những nô lệ không còn bước nổi hoặc vì đuối sức mà vấp chân ngã xuống, sẽ lập tức hứng chịu ngay một trận mưa roi tàn nhẫn. Nhà vua cũng có mặt ở đấy!
Không biết đứa nô lệ này có thể dắt được lạc đà không? Các bạn cũng biết là Babylon có một phong tục là con trai của các gia đình giàu có thường sống với cha mẹ để được kế thừa tài sản, nhưng ông Arkad không tán thành tập quán này. Những khi Babylon lâm vào chiến tranh thì hầu hết đó là những cuộc chiến tự vệ chống lại những kẻ thù đầy tham vọng ở các xứ sở khác bị hấp dẫn bởi những kho tàng bạc vàng, châu báu của Babylon mà đem quân xâm chiếm
- Ông nội của cháu không bao giờ làm như vậy. Nếu cứ để yên trong túi thì vàng không thể sinh lợi được. Vì như thế, bạn có thể mất hết tiền bạc và nhận lấy sự hối tiếc về sau.