Có một thành ngữ nói rằng Đi một ngày đàng học một sàng khôn. Đừng nên nói những gì quá khích, hãy để giác quan thường xuyên mách bảo bạn rằng: im lặng có tốt hơn không. Dĩ nhiên là bạn phải lắng nghe khi được hỏi.
Bạn sẽ tiến xa hơn nếu để người ta hiểu bạn nhiều hơn. Người nói quá nhiều sẽ bị nhàm chán, hoặc có thể phải trả một giá đắt: Đánh mất sự tín nhiệm. Danny là cậu bé từng cùng tôi chơi bóng lúc còn thơ ấu ở Brooklyn.
Làm được việc này cũng có nghĩa là bạn đã thành công bước đầu trong giao tiếp. Tôi nghĩ rằng không có người thành công nào mà không thể bày tỏ được chính mình. May mà Bishop không bị ung thư thật, nếu không thì vô tình chàng trai kia đã phạm phải một sai lầm đến tàn nhẫn.
Có thể tôi sẽ không bao giờ được lên sân khấu cầm cái micro thao thao bất tuyệt. Giờ khám phá ra thần tượng của mình là người vô hồn vô cảm như thế, ngay tôi đây cũng cần đến một viên thuốc an thần, đừng nói gì đến khán giả. Sao thầy không làm nhiều hơn thế, thưa thầy? Với một cuộc điện thoại không liên lạc được thầy đã ra chỉ thị cho cả trường làm lễ tưởng niệm Gilbert.
Cả Regis và Kathie Lee đều hoàn toàn biết rằng việc này không có gì sai cả. Dẫu ông vẫn luôn cố gắng pha trò khi nói chuyện nhưng không thành công như người khác. Quả là một con người có tật nhưng có tài, biết vượt lên số phận, biết chiến đấu và chiến thắng.
Trong bộ phim Quân vương và thiếp (The King and I) có câu Cái gì có là có. Nhưng tôi chỉ hỏi điều này sau khi đã trò chuyện ăn ý với anh. Một người nói sẽ lợi dụng việc tàng hình để việc kinh doanh trở nên tiến triển hơn.
Trong ngành phát thanh viên thì chúng tôi luôn có một học thuyết công bằng. Lần nào tôi cũng hát theo phong cách ballad trữ tình. Chúng tôi đã từng bảo nhau rằng : Anh ấy diễn xuất hay quá! Giá mà chúng mình cũng giỏi như anh ấy.
Còn các cầu thủ sẽ xem lời nói nay của bạn thật sự là một châm chích: Hồi xưa ba tôi dắt tôi đi xem anh đá hoài (còn bây giờ thì không thèm xem nữa ư?!). Hầu hết chúng ta thường có tính hay e dè, bối rối. Đó chính là những con sâu làm rầu… bài diễn văn của bạn.
Sau khi cha tôi mất, mẹ tôi phải bươn chải ngoài xã hội lo việc cơm áo gạo tiền nuôi chúng tôi. Tuy nhiên bao giờ cũng vậy, bạn cần đặt câu hỏi giả định đúng lúc đúng nơi, nội dung cũng phù hợp và chừng mực. Làm gì bây giờ? Cuối cùng, chúng tôi quyết định bất cứ giá nào cũng phải tường thuật trận bóng! Không thể để cho các thính giả Miami thất vọng.
Những người đồng trang lứa tôi lẫn người đứng tuổi đều biết và thích bài này. Và hãy thử hỏi về những người con của ông xem, bạn sẽ thấy vị phó tổng thống này có một trái tim ấm áp và nhân hậu. Bởi ấn tượng ban đầu bao giờ cũng quan trọng.